Năm nay quả là một năm có nhiều điều bất ngờ làm mọi người vô cùng"phấn khởi"!Những điều tưởng như không mà lại có nên hỏng vui sao được phải hôn các bạn của tui?
Trước nhất là bạn Mão lần đầu tiên tới chung vui với thầy cô và bè bạn làm không khí bên nam càng thêm sôi động hẳn lên, nhớ duy trì hàng năm nha Mão ơi !

Trước nhất là bạn Mão lần đầu tiên tới chung vui với thầy cô và bè bạn làm không khí bên nam càng thêm sôi động hẳn lên, nhớ duy trì hàng năm nha Mão ơi !

Lịch vui mừng vì năm nay có thêm người bạn..........cũ!
Lịch áo xanh đứng sau lưng Mão đang cười

Nàng Kiều Loan hôm nay mới biết vui như thế nào khi đi gặp bạn bè,cười suốt từ đầu tới cuối.Năm nay hoan hô Kiều Loan,nhớ mỗi năm vào tháng tư nha em .

Năm nay không ngờ có thầy Khai về dự với bọn mình,quá bất ngờ nên thầy trò ai cũng vui mừng háo hức!(Thầy Khai là người mặc áo trắng,xách túi xanh)
Cũng nhờ thầy về thăm quê trùng hợp vào tháng tư nên mình nhân cơ hội nầy mời thầy tới dự để thầy trò có dịp gặp lại nhau sau ba mươi sáu năm xa cách!

Trưa nay thầy cô đi dự họp mặt ở một lớp khác cũng là học trò Dĩ An,chắc thầy trò cũng quyến luyến lắm nên tới nhóm mình hơi trể!Nhưng không sao chúng em sẽ đợi,vì một năm mới gặp nhau mà và nhất là có thầy Khai nữa,có đứa từ năm 1975 tới bây giờ mới gặp lại thì làm sao mà bỏ về được.
Thấy không,mỗi đứa chia nhau đón tiếp thầy cô rất thân tình

Cô Nhỏ và học trò đang thăm hỏi Thầy Khai,mỗi người một câu làm thầy trả lời hoài không dứt.

Kim Anh (đứng khuất bên Ngọc Thu)đang nhắc thầy chuyện hồi xưa rồi đây,mà thầy cũng nhớ nhiều lắm nha,thầy hay thiệt!Nhưng duy có một chuyện mà bây giờ thầy mới biết hihihihi

Thầy vội lẫn tránh,chạy qua bên nam cho an toàn!
Bên nầy thầy trò cụng ly rất là xôm tụ!Cũng nhắc thầy chuyện hồi đi học .........
Thầy ơi,hồi đó thầy dạy văn tụi em học ghiền luôn còn bây giờ học trò em nó hỏng biết môn văn là gì ,nó viết văn thiệt là .....kinh dị!
Thầy chỉ biết cười và lắc đầu,thầy cũng bó tay!
Ngày xưa thầy giảng truyện" Kiều" hay "Cung oán ngâm khúc" cứ thao thao bất tuyệt! Nhất là thầy giải nghĩa những điển tích làm tụi mình nghe thiệt say mê đến nỗi hết giờ mà không hay,
tiếc giờ thầy sao ngắn quá!
Hiệp ơi,chụp vô máy của thầy thật nhiều hình để thầy giữ làm kỷ niệm nè.
Quang Tuyến ngồi gần thầy bên bìa phải là đứa học trò thuộc làu làu bài thơ
"Vào xuân lá rụng "của thầy viết cách đây ba mươi mấy năm.
Hình ảnh nầy thật đậm đà tình nghĩa thầy trò,rất gần gũi và thân thương biết mấy!
Không biết thầy trò nói chuyện gì mà không khí coi vui quá là vui!
Và cũng là hình ảnh hiếm thấy vì các thầy ngày xưa cùng làm việc chung trường đến bây giờ vẫn còn gặp nhau đầy đủ và vui vẻ bên nhau.
Từ trái qua, thầy Trần Anh (đứng)là Hiệu trưởng.
Từ trái qua,thầy Khai(ngồi)là Phó hiệu trưởng
Thầy Tuấn(ngồi cách thầy Khai một cái ghế) là thầy Tổng giám thị
Còn lại là Tân,Hiệp và Phước ba học trò dễ mến,cũng là những người bạn thân mến của tui!
Vui ngày họp mặt,thầy trò tâm sự thiệt nhiều nhưng vẫn chưa hết những gì muốn nói.Thôi,đành để dành lại mùa sau!
_Cô Nhỏ: Anh Huy Kỳ còn nhớ tôi không nè?
_ Thấy Huy Kỳ: Sao không nhớ,gì chứ"bà nhỏ" làm sao mà quên!
Làm trong bàn ai cũng cười ngất!
Thầy Phạm Huy Kỳ dạy vạn vật và cũng là nhà văn Thái Phương,hiện giờ thầy chuyên dịch sách và dịch phim,nếu được nghe thầy kể chuyện nữa là ngồi nghe hoài không biết chán!
Học trò thầy tới bây giờ vẫn còn.........phòng không gối chiếc đó thầy ơi!
Còn Tân thì:" Nè nè,chụp tui với thầy tui một tấm coi!"
OK,chụp liền!
Gặp lại thầy vẫn đáng mến như xưa,thầy thật ân cần hỏi thăm từng đứa
Cầu mong thầy cô nhiều sức khỏe và tươi vui hoài như hôm nay.....

...để mỗi năm đến kỳ họp mặt tụi em còn được nắm tay thầy cô mừng rỡ.......
Nhưng, cuộc vui nào rồi cũng tàn!
Dẫu có quyến luyến mấy cũng phải chia tay!
Người thì muốn chụp hình kỷ niệm, người còn quyến luyến như muốn níu kéo thời gian
ngừng lại.
Cô Vương Kim Trang (áo hồng)dạy sử địa là người họp mặt với bọn mình từ lần đầu tiên năm 2000 đến nay,thấy cô vẫn trẽ mãi chưa già,mong cô cứ vậy hoài nha cô.
Cô Hiền(áo trắng đen) ngày xưa rất đẹp và rất thời trang,bây giờ vẫn vậy,cô rất sôi nổi và thân thiện với học trò.
Cô Chiến(Complet nâu)lúc nào cô cũng cười thật diệu hiền.

Bộ khóc hả Nga?Thiện nói gì với thầy mà Nga xúc động dữ vậy kìa!
Thầy cô ngày xưa dạy chung trường bây giờ cũng mỗi người mỗi ngã,gặp lại nhau rồi vẫn còn bịn rịn lúc chia tay! Cô Nguyễn thị Nhỏ dạy toán và thầy Trần Công Nghĩa dạy
lý hóa

Thầy cô vẫn còn nặng tình lắm với học sinh trường Dĩ, thâm tình nầy chúng em xin
ghi nhớ mãi không quên!
Hẹn mùa sau thầy trò cùng ngồi lại để nhớ về trường cũ tình xưa.
Lịch áo xanh đứng sau lưng Mão đang cười

Nàng Kiều Loan hôm nay mới biết vui như thế nào khi đi gặp bạn bè,cười suốt từ đầu tới cuối.Năm nay hoan hô Kiều Loan,nhớ mỗi năm vào tháng tư nha em .

Năm nay không ngờ có thầy Khai về dự với bọn mình,quá bất ngờ nên thầy trò ai cũng vui mừng háo hức!(Thầy Khai là người mặc áo trắng,xách túi xanh)
Cũng nhờ thầy về thăm quê trùng hợp vào tháng tư nên mình nhân cơ hội nầy mời thầy tới dự để thầy trò có dịp gặp lại nhau sau ba mươi sáu năm xa cách!

Trưa nay thầy cô đi dự họp mặt ở một lớp khác cũng là học trò Dĩ An,chắc thầy trò cũng quyến luyến lắm nên tới nhóm mình hơi trể!Nhưng không sao chúng em sẽ đợi,vì một năm mới gặp nhau mà và nhất là có thầy Khai nữa,có đứa từ năm 1975 tới bây giờ mới gặp lại thì làm sao mà bỏ về được.
Thấy không,mỗi đứa chia nhau đón tiếp thầy cô rất thân tình

Cô Nhỏ và học trò đang thăm hỏi Thầy Khai,mỗi người một câu làm thầy trả lời hoài không dứt.

Kim Anh (đứng khuất bên Ngọc Thu)đang nhắc thầy chuyện hồi xưa rồi đây,mà thầy cũng nhớ nhiều lắm nha,thầy hay thiệt!Nhưng duy có một chuyện mà bây giờ thầy mới biết hihihihi

Thầy vội lẫn tránh,chạy qua bên nam cho an toàn!
Bên nầy thầy trò cụng ly rất là xôm tụ!Cũng nhắc thầy chuyện hồi đi học .........

Thầy ơi,hồi đó thầy dạy văn tụi em học ghiền luôn còn bây giờ học trò em nó hỏng biết môn văn là gì ,nó viết văn thiệt là .....kinh dị!
Thầy chỉ biết cười và lắc đầu,thầy cũng bó tay!
Ngày xưa thầy giảng truyện" Kiều" hay "Cung oán ngâm khúc" cứ thao thao bất tuyệt! Nhất là thầy giải nghĩa những điển tích làm tụi mình nghe thiệt say mê đến nỗi hết giờ mà không hay,
tiếc giờ thầy sao ngắn quá!

Hiệp ơi,chụp vô máy của thầy thật nhiều hình để thầy giữ làm kỷ niệm nè.
Quang Tuyến ngồi gần thầy bên bìa phải là đứa học trò thuộc làu làu bài thơ
"Vào xuân lá rụng "của thầy viết cách đây ba mươi mấy năm.

Hình ảnh nầy thật đậm đà tình nghĩa thầy trò,rất gần gũi và thân thương biết mấy!
Không biết thầy trò nói chuyện gì mà không khí coi vui quá là vui!
Và cũng là hình ảnh hiếm thấy vì các thầy ngày xưa cùng làm việc chung trường đến bây giờ vẫn còn gặp nhau đầy đủ và vui vẻ bên nhau.
Từ trái qua, thầy Trần Anh (đứng)là Hiệu trưởng.
Từ trái qua,thầy Khai(ngồi)là Phó hiệu trưởng
Thầy Tuấn(ngồi cách thầy Khai một cái ghế) là thầy Tổng giám thị
Còn lại là Tân,Hiệp và Phước ba học trò dễ mến,cũng là những người bạn thân mến của tui!

Vui ngày họp mặt,thầy trò tâm sự thiệt nhiều nhưng vẫn chưa hết những gì muốn nói.Thôi,đành để dành lại mùa sau!

_Cô Nhỏ: Anh Huy Kỳ còn nhớ tôi không nè?
_ Thấy Huy Kỳ: Sao không nhớ,gì chứ"bà nhỏ" làm sao mà quên!
Làm trong bàn ai cũng cười ngất!
Thầy Phạm Huy Kỳ dạy vạn vật và cũng là nhà văn Thái Phương,hiện giờ thầy chuyên dịch sách và dịch phim,nếu được nghe thầy kể chuyện nữa là ngồi nghe hoài không biết chán!

Học trò thầy tới bây giờ vẫn còn.........phòng không gối chiếc đó thầy ơi!

Còn Tân thì:" Nè nè,chụp tui với thầy tui một tấm coi!"
OK,chụp liền!
Gặp lại thầy vẫn đáng mến như xưa,thầy thật ân cần hỏi thăm từng đứa

Cầu mong thầy cô nhiều sức khỏe và tươi vui hoài như hôm nay.....

...để mỗi năm đến kỳ họp mặt tụi em còn được nắm tay thầy cô mừng rỡ.......

Nhưng, cuộc vui nào rồi cũng tàn!

Dẫu có quyến luyến mấy cũng phải chia tay!

Người thì muốn chụp hình kỷ niệm, người còn quyến luyến như muốn níu kéo thời gian
ngừng lại.
Cô Vương Kim Trang (áo hồng)dạy sử địa là người họp mặt với bọn mình từ lần đầu tiên năm 2000 đến nay,thấy cô vẫn trẽ mãi chưa già,mong cô cứ vậy hoài nha cô.
Cô Hiền(áo trắng đen) ngày xưa rất đẹp và rất thời trang,bây giờ vẫn vậy,cô rất sôi nổi và thân thiện với học trò.
Cô Chiến(Complet nâu)lúc nào cô cũng cười thật diệu hiền.

Bộ khóc hả Nga?Thiện nói gì với thầy mà Nga xúc động dữ vậy kìa!

Thầy cô ngày xưa dạy chung trường bây giờ cũng mỗi người mỗi ngã,gặp lại nhau rồi vẫn còn bịn rịn lúc chia tay! Cô Nguyễn thị Nhỏ dạy toán và thầy Trần Công Nghĩa dạy
lý hóa

Thầy cô vẫn còn nặng tình lắm với học sinh trường Dĩ, thâm tình nầy chúng em xin
ghi nhớ mãi không quên!
Hẹn mùa sau thầy trò cùng ngồi lại để nhớ về trường cũ tình xưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét