Thân cây phượng lại mọc lên những chồi xanh.
Vì đặt tên cho con gái là Phượng nên má mình rất thích trồng một cây Phượng trước nhà để ngắm mỗi khi hè về hoa phượng trổ bông.
Lần đầu tiên được ngắm hoa phượng trước nhà má mình vui lắm còn mình thì khỏi nói rồi , thích ơi là thích , ngắm hoài không biết chán .Vì nhiều lý do lắm , thứ nhấtnó là hoa của lứa tuổi học trò , lứa tuổi nhiều mộng mơ, mơ mộng .Kế đến là màu hoa rực rở một góc trời luôn gây sự chú ý của mọi người và gợi nhớ về thuở áo trắng thơ ngây và sau nữa chắc tại vì mình cũng là ……Phượng !
Nhưng rồi mình và má đã đau buồn khi phải dời phượng ra phía sau nhà vì người ta mở mang đường sá , đành vậy thôi !
Thế là từ đó ngắm phượng từ vườn sau , mỗi lần trời giông gió hoa phượng rơi lả tả đỏ cả sân vườn mình thấy thương và buồn cho một kiếp hoa….
Rồi thời gian trôi qua , dưới gốc cây phượng bỗng mọc lên một cây me ngọtvà cứ lớn lên như thổi vậy , tôi cảm thấy lo cho số phận của nàng phượng vô cùng ! Cây me ngọt bắt đầu có trái chiến , ai cũng thích lắm nhất lá mấy đứa cháu trong nhà .Vậy là vào một buổi sáng má quyết định “hy sinh” nàng phượng của mình để cây me ngọt được tiếp tục đơm bông kết trái , phải chặt bỏ thôi vì gốc cây đã lớn dời đi rất khó khăn, má cũng biết mình buồn nên an ủi “còn nhiều cây con rồi mình sẽ trồng lại chỗ khác”.
Khi người ta đem cưa máy đến mình nghe xót xa gì đâu , buồn thiệt là buồn ! Hoa vẫn còn đỏ thắm , vậy mà……chỉ một thoáng là xong !
Vậy mà giờ đây trên thân cây những chồi non xanh tươi lại vươn lên một sức sống mới thật là mạnh mẽ , thật là tội nghiệp cho nàng phượng của mình. Đối với mình đây mới đúng là “nỗi buồn hoa phượng " !
Lại thêm một cây phượng nữa đồng chung số phận! Buồn thương tiếc nuối quá!
Trả lờiXóa