30 thg 10, 2008

NHỮNG NGÀY VUI

Chỉ còn hai,ba hôm nữa thôi Thầy lại về bên đó , mang theo bao kỷ niệm thân thương với đám học trò. Sẽ nhớ hoài những lần đi chơi xa , uống café tranh luận hay hát karaoke chờ chấm điểm để cùng cười .Quà của Thầy là những truyện ngắn , truyện dài , những bài thơ chứa đựng nhiều điều đáng suy ngẫm trong xã hội , có thể qua những câu chuyện đời đó mình sẽ rút ra nhiều bài học có ích cho cuộc sống , mặc dù tuổi không còn trẻ nữa nhưng đi với Thầy mới thấy mình chưa thấu đáo mọi chuyện là bao .

PhotobucketPhotobucketPhotobucket Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket                                                                               Photobucket                                                                                                                                                                   

Bài thơ “ Xuân đã chiều ’’ Thầy viết tặng bọn mình để kỷ niệm những ngày đi chơi chung nhóm , có tên của mỗi đứa trong mỗi câu thơ . Mỗi lần đọc lên vừa nhớ Thầy lại vừa nhớ đến bạn bè biết bao nhiêu !

XUÂN ĐÃ CHIỀU

Xuân đã lâu rồi chẳng thấy sang

Trước sân chẳng thấy nở Mai vàng

Oanh cũng trên cành không cất tiếng

Đêm chưa hết , mộng đã vội tàn

Thôi Phượng cũng đành rưng mắt đỏ

Đã qua , áo trắng tuổi học trò

Qua rồi một thời xưa đưa đón

Ai theo Ngọ về trên lối xưa ?

Chưa bén mùi Thiền(g) , Duyên hết thắm

Tuổi xuân một thoáng có bao lâu ?

Thân thế gởi đành cho gió bụi

Phú cho dòng nước , biết về đâu ?

Người rồi xa , dòng đời xa mãi

Cứ trôi , dòng nước cứ trôi mau

Ai níu được thời gian trở lại

Những Dung , những Thoại bây giờ đâu ?

Thôi đã xuân chiều qua song cửa

Đã muộn màng , tóc cũng phai mau

Còn chờ ai ? mây chiều đổi sắc

Còn đợi chi ? núi đứng bạc đầu

Trước ngày chia tay

27.10.08

Photobucket Photobucket

Thầy ký tặng thơ

  1. Photobucket Photobucket

  2. Trong khi chờ Thầy ký tặng thơ ,học trò nâng ly cho có khí thế

  3. Photobucket 

  4. Rời quán ăn , đến café Thạnh Lộc

  5. Photobucket

  6. Café cạnh bờ sông rất lý tưởng !

    Photobucket

    Để chuyện trò, hay ai ngồi nhìn xa xôi mơ mộng..

    Photobucket

    Có người thích nhìn đám lục bình trôi.......

    Photobucket

    Thương những đời như lục bình trôi......

    Photobucket 

  7. Café xong rồi , karaoke trực chỉ

  8. Photobucket 

  9. Thầy hát "Biệt ly"

    Photobucket 

  10. Chị Oanh hát "Ai đi ngoài sương gió"

    Photobucket 

  11. Anh Thiềng hát"Em về với.....Thầy"

27 thg 10, 2008

VUI CÙNG HOA CỎ TRONG VƯỜN

Photobucket 

Mỗi buổi sáng khi bước ra trước thềm nhà nhìn thấy cây cỏ trong vườn xanh tươi , hoa nở rộ nhiều sắc thắm , tự nhiên thấy trong lòng vui lạ , tinh thần sảng khoái như sẳn sàng chào một ngày mới với nhiều điều tốt đẹp đang chờ đón vậy .
Để có bông hoa , cây cỏ xanh tươi phải cám ơn người đã bỏ công chăm sóc mỗi ngày ,một người đã hết lòng yêu hoa thương trái .....Đó là chị Oanh ,
bà chi thương yêu của mình .Chị Oanh không những thich trồng bông hoa mà còn là một bà nội trợ số 1 của gia đình , chị nấu ăn rất ngon và biết nấu nhiều món vô cùng hấp dẫn ! Chưa hết , chị Oanh cũng mê ca hát lắm và ông trời đã phú cho chị một giọng oanh vàng !
Chị luôn thân thiện và gần gủi mọi người vì thế bạn mình ai cũng mến thương và lúc nào gặp mình thì cũng hỏi chị Oanh đâu ?


Photobucket

Hoa đẹp mà không biết tên
Bây giờ bốn năm sau đã biết tên là hoa "hỏa hoàng"

Photobucket

Hoa bâng khuâng (Là mình gọi thôi)

Photobucket

Sớm nở vội tàn !

Photobucket
Hoa lan
Photobucket
Lan tím
Photobucket
Hoa thạch thảo
Photobucket
Hoa chuối

Photobucket 
Hoa phướng
Photobucket
Hoa hồng
Photobucket
Cây lá kiểng
Photobucket
Hoa tầm xuân
Photobucket
Hoa điệp ( Thầy nói trong sách còn gọi là hoa kim phượng)
Photobucket
Hoa bát tiên
Photobucket
Hoa cau





22 thg 10, 2008

NỖI BUỒN HOA PHƯỢNG!

 

Photobucket

 

 

Thân cây phượng lại mọc lên những chồi xanh.

Vì đặt tên cho con gái là Phượng nên má mình rất thích trồng một cây Phượng trước nhà để ngắm mỗi khi hè về hoa phượng trổ bông.

Lần đầu tiên được ngắm hoa phượng trước nhà má mình vui lắm còn mình thì khỏi nói rồi , thích ơi là thích , ngắm hoài không biết chán .Vì nhiều lý do lắm , thứ nhấtnó là hoa của lứa tuổi học trò , lứa tuổi nhiều mộng mơ, mơ mộng .Kế đến là màu hoa rực rở một góc trời luôn gây sự chú ý của mọi người và gợi nhớ về thuở áo trắng thơ ngây và sau nữa chắc tại vì mình cũng là ……Phượng !

Nhưng rồi mình và má đã đau buồn khi phải dời phượng ra phía sau nhà vì người ta mở mang đường sá , đành vậy thôi !

Thế là từ đó ngắm phượng từ vườn sau , mỗi lần trời giông gió hoa phượng rơi lả tả đỏ cả sân vườn mình thấy thương và buồn cho một kiếp hoa….

Rồi thời gian trôi qua , dưới gốc cây phượng bỗng mọc lên một cây me ngọtvà cứ lớn lên như thổi vậy , tôi cảm thấy lo cho số phận của nàng phượng vô cùng ! Cây me ngọt bắt đầu có trái chiến , ai cũng thích lắm nhất lá mấy đứa cháu trong nhà .Vậy là vào một buổi sáng má quyết định “hy sinh” nàng phượng của mình để cây me ngọt được tiếp tục đơm bông kết trái , phải chặt bỏ thôi vì gốc cây đã lớn dời đi rất khó khăn, má cũng biết mình buồn nên an ủi “còn nhiều cây con rồi mình sẽ trồng lại chỗ khác”.

Khi người ta đem cưa máy đến mình nghe xót xa gì đâu , buồn thiệt là buồn ! Hoa vẫn còn đỏ thắm , vậy mà……chỉ một thoáng là xong !

Vậy mà giờ đây trên thân cây những chồi non xanh tươi lại vươn lên một sức sống mới thật là mạnh mẽ , thật là tội nghiệp cho nàng phượng của mình. Đối với mình đây mới đúng là “nỗi buồn hoa phượng " !

12 thg 10, 2008

BIỆT LY

Mai nầy nơi quán lạ
Em cất khúc tình ca
"Biệt ly" em nhớ nhé
Riêng tặng người phương xa....
Cất khúc tình ca hát tặng người
  "Biệt ly" ôi nhớ nhung từ đây
           Người ra đi với ngàn thương nhớ
      Em về buồn giăng kín trời mây