2 thg 8, 2008

THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA

Thắm thoát mà đã một năm kể từ ngày Thầy về thăm nhà , thăm trường cũ và đám học trò thân thương .

Hồi đó Thầy Khai dạy môn Quốc văn , mỗi lần đến giờ của Thầy thì ai nấy vào chỗ ngồi chỉnh tề chuẩn bị cho 2 giờ học ngắn ngủi lại trôi qua rất nhanh.Lúc đó tôi để ý thấy Thầy vào lớp mà không hề đem theo sách vỡ gì hết vậy mà Thầy cứ thao thao bất tuyệt giảng về chữ Hán chữ Nôm , những điển tích thật là rành mạch.........Nhất là thơ Kiều , Cung oán ngâm khúc Thầy giảng từng chữ từng câu nghe sao mà lôi cuốn thế ! Khi Thầy giảng xong là thuộc bài luôn và hết giờ hồi nào không hay nữa , đứa nào cũng tiếc nuối giờ học sao qua nhanh !

Thầy về được mấy ngày thì liên lạc với các Thầy Cô ở Sài gòn để gặp lại hoc sinh cũ ở khu du lịch Văn Thánh.Hơn ba mươi năm gặp lại Thầy trò nhìn nhau xúc động , tay bắt mặt mừng ! Thầy vẫn thế , vẫn tình cảm ân cần thăm hỏi từng đứa và nhắc nhớ nhiều chuyện cũ .

Thầy có làm một bài thơ trước khi về thăm lại Dĩ An , Thầy đã đọc cho học trò nghe ngay lúc ấy.

Mai về thăm lại Dĩ An,

Tôi như Lưu Nguyễn trần gian lạc đường .

Sân ga , phố chợ , mái trường .

Dấu yêu ngày cũ vấn vương ít nhiều .

Mưa cầm chân quán ga chiều ,

Ngụm cà phê khói thuốc dìu dặt bay .

Dưới mưa nhẹ bước khoan thai ,

Tóc đen huyền trắng áo dài tinh khôi .

Em đi qua để bồi hồi ,

Em nào có biết tôi ngồi trông theo .

Rồi xa từ độ gieo neo ,

Rồi xa từ độ ga chiều phố mưa .

Mai về thăm lại trường xưa ,

Phượng vui sớm nắng trổ mùa hoa son .

Trường bên kia biết có còn ?

Tràm bông vàng rụng điểm mòn lối đi .

Mai về nhớ những mùa thi,

Thiên thai lạc lối xuân thì Dĩ An .

Photobucket

Thầy cảm thấy chạnh lòng khi cảnh cũ giờ đây lại quá tiêu điều.............

Mùa đã sang rồi hoa thắm son .

Áo em trắng bên thềm cỏ non .

Trường xưa vẫn giữ tình thơ dại .

Gốc phượng ngoài sân đã chẳng còn .

Lớp cũ ngày nao bàn ghế buồn .

Khi về mới biết đã phong sương .

Hoa hoc trò tìm đâu trong nắng .

Để tháng năm mưa một góc trường.......

tham truong xua 

Có nhiều học trò của Thầy ngày nào nay giảng dạy trên chính ngôi trường mình đã học , bất ngờ gặp lại Thầy đã không cầm được nước mắt , mình đứng nhìn cũng xúc động lây.

Ngày xưa lúc còn đang học với Thầy thì Thầy có làm một bài thơ nói về rừng cao su đang thay lá ( Thấy có nhiều kỷ niệm với cây cao su vì dạy ở nhiều nơi đều đi ngang qua vườn cao su ) .Bài thơ nầy cách đây đã ba mươi mấy năm nhưng bạn mình là Quang Tuyến vẫn còn nhớ như in , mỗi năm họp bạn đều được thưởng thức qua giọng ngâm của anh chàng nầy tuy không đặc sắc nhưng lại rất gợi nhớ về Thầy .Bài có tựa đề là :

LANG THANG

Ta về qua phố đường trưa ,

Mùa xuân lá rụng như chưa bao giờ .

Năm tàn lòng cũng ngẩn ngơ,

Gió hiu hắt gió tình thơ thẩn tình .

Như ta nửa cuộc phù sinh ,

Buồn vui địa ngục thiên đình bấy nay .

Bỗng dưng lòng cũng say say ,

Với trưa nắng đổ vói bay lá vàng .

1971

Photobucket

Thông thường các loại cây thay lá vào mùa thu , riêng cây cao su lại thay lá vào mùa xuân

Mùa xuân lá rụng như chưa bao giờ.....

Rồi  cũng đến ngày Thầy về bên đó , mang theo nhiều kỷ niệm thân thương , những ánh mắt , những cái vẫy tay trìu mến tiễn Thầy đi và thầm mong có ngày gặp lại .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét