4 thg 5, 2008

RIÊNG MỘT GÓC TRỜI



Một buổi chiều bọn mình ghé cafe Lộc Vừng, một buổi chiều thật là thú vị phải hôn Phượng?Vẫn là buổi chiều mưa rơi,những hạt mưa làm lay động mặt hồ vẽ nên bức tranh rất ư là thơ mộng !Chà , càng về già sao lại càng mộng mơ thế hỏng biết.
Bọn mình đã bén duyên với Lộc Vừng ngay từ lần ghé đầu tiên ,hai đứa đã ngồi tỉ tê tâm sự suốt cả buổi chiều còn leo qua buổi tối nữa chứ.Ở khoảng thời gian nào Lộc Vừng cũng là một bức tranh vô cùng tuyệt đẹp,thơ mộng và tình tứ biết chừng nào !Đã vậy,khi vừa bước chân vào thì tình khúc lại vang lên thật êm như níu bước chân mình vậy.
Lộc Vừng ơi, cứ mãi như thế nhé, bọn mình đã coi nơi đây như "Riêng một góc trời........."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét