còn ghé hát karaoke. Phượng tím hát bài
"Còn tuổi nào cho em" của cố NS Trịnh Công Sơn.
Ôi! Nghe sao mà thấm thía quá Phượng tím ơi!
CÒN TUỔI NÀO CHO EM

Yêu thiên nhiên, yêu màu tím, thích ca hát, nghe những tình khúc vượt thời gian, uống cafe nghe nhạc và tán gẫu với bạn bè, ghiền xách máy ảnh lang thang...............
Một hôm có việc đi Long Khánh mình nhớ tới ngay một bài thơ của Thầy nói về cây cao su thay lá vào mùa Xuân . Thế là háo hức lắm vì lại có dịp được ngắm cảnh " Vào Xuân lá rụng ! ". Buổi chiều khi xong việc trên đường về mình ghé vào khu du lich Suối Tre để tận hưởng cảnh thiên nhiên thơ mộng ấy .
Vì đi vào ngày thường nên vô cùng vắng vẻ , lâu lâu mới có một chiếc xe đưa khách vào khu du lịch , cách thật xa mới có một quán lá ven đường , còn dân địa phương cứ nhìn mình vì họ biết mình ở xa tới .
Hai bên đường đều là vườn cao su , lá vàng đang rơi rụng.....
Mặc dù hãy còn thưa thớt lá vàng ( có lẽ vào Tết cao su mới nhuộm lá vàng ) nhưng trong nắng gió của những ngày cuối năm thì không khỏi xao động tâm hồn khi lạc bước vào rừng và vừa đi vừa đọc thầm mấy câu thơ..
Ta về qua phố đường trưa
Vào xuân lá rụng như chưa bao giờ
Năm tàn lòng cũng ngẩn ngơ
Gió hiu hắt gió tình thơ thẩn tình
Như ta nửa cuộc phù sinh
Buồn vui địa ngục thiên đình bấy nay
Bỗng dưng lòng cũng say say
Với trưa nắng đổ với bay lá vàng
Được một lần lang thang nơi nầy mới cảm nhận hết tâm tình của người làm thơ và hình như cũng là tâm trạng của chính mình . Ôi sao cảnh vật nơi đây yên tĩnh một cách đáng yêu , còn tâm hồn mình bỗng dưng cũng say say theo từng câu thơ ấy .
Từng con dốc dài vắng lạ níu bước chân ai cứ đi mãi đi mãi không dừng . Kề bên là hàng sứ cũng trơ cành trụi lá chuẩn bị thay áo mới đón nàng Xuân .
Ôi chao là nhớ con đường cũ
Tháng hai ngập xác lá cao su
Dốc đổ thật dài và vắng lạ
Đi giữa lòng xuân mà ngỡ thu
(trích thơ của Thầy)
Rồi cũng mõi chân , ghé vào quán bên đường uống ly nước mía mát lạnh cực kỳ ngon ! Thêm chị chủ quán dễ thương nữa khi xin chị chụp hình kỷ niệm chị còn e thẹn quay mặt vào trong .
Bỗng có đàn bồ câu từ đâu xà xuống kiếm ăn , không bỏ lỡ cơ hội vội nháy liền nhưng không ngờ nghe tiếng bấm máy chúng vỗ cánh bay lên làm mình chộp vội vàng mấy chú đang bay , dễ thương ghê chứ .
Trời đã về chiều mình rời khỏi lúc 15h30 . Tam biệt Suối Tre ( vì đi một mình nên không dám vào sâu trong suối ) , tạm biệt vườn cao su thay lá , tạm biệt chị chủ quán dễ mến . Ra về với tâm trạng lâng lâng , kết thúc một chuyến đi chơi đầy thú vị .