9 thg 9, 2011

MỘT VÙNG HOA DẠI

Có lần hai chị em đi Sài Gòn thoáng thấy bông tím tím trong một gian hàng cây kiểng liền cho xe ghé vào coi thử hoa gì để mua, tới gần mới biết đó là hoa sim (hoa mua). Hỏi giá bao nhiêu một cây? Người bán trả lời 300.000đ/cây! Woa! Cây nầy ở quê mình bao la ai mà bỏ 300.000đ để mua, thôi mua bông khác có lý hơn. Vậy là chọn 1 chậu hoa dừa cạn màu cam và một chậu bông bụp cam thật đẹp!

Rồi hai chị em tính hôm nào vô trong quê tha hồ tìm hoa sim đem về trồng cho đã, không ngờ ở Sài Gòn một cây sim dại có giá tới 300.000đ!

Sáng nay, ăn sáng xong hai chị em soạn “đồ nghề” lên đường vô hướng Bình Trị để cắt vài cành sim tím.

Khi tới vùng quê hai chị em luôn để ý hai bên đường vì biết chắc thế nào cũng có cây sim tím và quả đúng như vậy đi chưa bao xa đã thấy sim tím đây rồi!

Ô! Sao màu tím ấy lúc nào cũng thật dễ thương!

Photobucket

 Hoa khoe sắc tím kìa! Nhưng ở đây mấy ai để ý tới đâu!

Thiệt là tội nghiệp cho hoa!

Photobucket

Bởi vậy hoa nên về Sài Gòn để thấy mình cũng có giá như ai!

Photobucket

Ở đâu có bông hoa thì có ong với bướm! Mà ngộ chưa có hoa 5 cánh và hoa 6 cánh!

Photobucket

Hoa trong nắng sớm mới đẹp làm sao!

Photobucket

Thấy trái sim nhớ câu ca trong tuồng "Sơn nữ Phà Ca" hát rằng:

Đói lòng ăn nửa trái sim,

Uống lưng bát nước đi tìm người thương!

Mà sao thấy nó có vẻ không ngon lành gì hết.

 Vậy là sáng nay hai chị em đi được việc rồi, thích quá!

Và một điều thật thích thú là ngoài việc tìm được cây sim mình còn thấy hai ven đường có rất nhiều loài hoa dại đang thi nhau nở rộ! Dễ thương không thể tưởng!

Photobucket

Đây là hoa bù - xích cũng tim tím hết hai bên đường!

Photobucket

 Chen nhau khoe sắc để tôi ngắm nhìn...

Photobucket

Tím trắng xen nhau thật là trang nhã.

Photobucket

Tạo hóa đã ban cho hoa có một nét rất riêng! Không thể lẫn lộn với loài hoa nào khác.

Photobucket

........Lẻ loi bên đường gọi hoa trinh nữ đây!

Photobucket

......Hoa trinh nữ không mặn mà bằng nàng hồng kiêu sa....
Nhưng cũng sắc hồng tươi thắm và thêm những chấm trắng trông rất duyên!

Photobucket

........Lá xếp trong tay lá ngủ thật mê say.....

Photobucket

Thêm một cô nàng dễ thương và nhan sắc không kém đâu nha, không biết tên của nàng ta là gì

Photobucket

Màu vàng nhàn nhạt thanh thanh, lại có thêm những dây hoa tím nhỏ


Photobucket
Những hoa văn hơi đậm một chút thật hài hòa

Photobucket

Hoa dại ven đường nhưng rất xinh!

Photobucket

Dây hoa màu vàng nhìn giống như hai cái đèn ngủ xinh xắn!

Photobucket

Những cành hoa nâu nâu đong đưa theo gió...........

Photobucket

  Hoa dại bên nhau thật đáng yêu!

Photobucket

 Hoa trắng nhụy vàng lại chẳng biết tên em! Mặc dù  vẫn thấy em khắp nơi, vô tình quá phải không?
Mình vẫn hay thương xót cho những bông hoa dại vì cũng khoe sắc xinh tươi mà lại ít được người chú ý. Nhưng có lẽ
tạo hóa muốn khắp nơi trên thế gian nầy đều tươi đẹp, ở đâu cũng phải có bóng dáng những loài hoa cho dù ở tận rừng sâu hay chốn bưng biền.

8 thg 9, 2011

BÀI THƠ CUỐI CÙNG

                                      Tác giả:TTKH

                                     Diễn ngâm: ngệ sĩ Hồng Vân

Bài thơ cuối cùng

Anh hỡi, tháng ngày xa quá nhỉ?
Một mùa thu cũ một lòng đau
Ba năm ví biết anh còn nhớ
Em đã câm lời có nói đâu.

Đã lỡ thôi rồi chuyện biệt ly
Càng khơi càng thấy lụy từng khi
Trách ai mang cánh “ti gôn” ấy
Mà viết tình em được ích gì?

Chỉ có ba người đã đọc riêng
Bài thơ đan áo của chồng em
Bài thơ đan áo nay rao bán
Cho khắp người đời thóc mách xem.

Là giết đời nhau đấy biết không?
Dưới giàn hoa máu tiếng mưa rung
Giận anh em viết dòng dư lệ
Là chút dư hương điệu cuối cùng.

Từ đây anh hãy bán thơ anh
Còn để yên tôi với một mình
Những cánh hoa lòng, hừ đã ghét
Thì đem mà đổi lấy hư vinh.

Ngang trái đời hoa đã úa rồi
Từng mùa gió lạnh sắc hương rơi
Buồng nghiêm thờ thẩn hồn eo hẹp
Đi nhớ người không muốn nhớ lời.

Tôi oán hờn anh mỗi phút giây
Tôi run sợ viết bởi rồi đây
Nếu không yên được thì tôi chết
Đêm hỡi, làm sao tối thế này?

Năm lại năm qua cứ muốn yên
Mà phương ngoài gió chẳng làm quên
Và người vỡ lỡ duyên thầm kín
Lại chính là anh, anh của em.

Tôi biết làm sao được hỡi trời
Giận anh không nỡ nhớ không thôi
Mưa buồn mưa hắt trong lòng ướt
Sợ quá đi anh, có một người …

TÌNH THƠ CỦA TTKH

Bài thơ đan áo

Chị ơi, nếu chị đã yêu
Đã từng lỡ hái ít nhiều đau thương
Đã xa hẳn quãng đời hương
Đã đem lòng gửi gió sương mịt mùng
Hay chăng chị mỗi chiều đông
Đáng thương những kẻ có chồng như em
Vẫn còn giá lạnh trong tim
Đan đi đan lại áo len cho chồng
Con chim ai nhốt trong lồng
Hạt mưa nó rụng bên sông bơ thờ
Lưng trời nổi tiếng tiêu sơ
Hay đâu gió đã sang bờ ly tan
Tháng ngày miễn cưỡng em đan
Kéo dài một chiếc áo lam cho chồng
Như con chim nhốt trong lồng
Tháng ngày than tiếc ánh hồng nơi nao
Ngoài trời hoa nắng xôn xao
Ai đem khóa chết chim vào lồng nghiêm
Ai đem lễ giáo giam em
Sống hờ hết kiếp trong duyên trái đời
Lòng em khổ lắm chị ơi
Trong bao ngờ vực với lời mỉa mai
Quang cảnh lạ, tháng năm dài
Đêm đêm nằm tưởng ngày mai giật mình
.

HAI SẮC HOA TI - GÔN

                                                         Tác giả: TTKH
                                                                      Diễn ngâm: Hoàng OanhPhotobucket
(Hình sưu tầm)
Hai sắc hoa Ti-gôn


Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi cảm thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu đương

Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Dải đường xa vút bóng chiều phong,
Và phương trời thẳm mờ sương, cát
Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng

Người ấy thuờng hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: "Hoa, dáng như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng thế thôi!"

Thuở ấy nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp: "Màu hoa trắng,
Là chút lòng trong chẳng biến suy!"

Đâu biết một đi một lỡ làng,
Dưới trời đau khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá! Tồi buồn lắm,
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường...

Từ đấy, thu rồi, thu lại thụ..
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy, cho nên vẫn hững hờ

Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo của chồng tôi,
Mà từng thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người

Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như màu máu thắm pha!

Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một muà thu trước rất xa xôị..
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi!

Tôi sợ chiều thu nhạt nắng mờ
Chiều thu hoa đỏ rụng. Chiều thu
Gió về lạnh lẽo chân mây vắng
Người ấy sang sông đứng ngó đò

Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi! Người ấy có buồn không
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng