31 thg 8, 2011

BÀI THƠ THỨ NHẤT - TÁC GIẢ : TTKH - DIỄN NGÂM : HỒNG VÂN

Photobucket



Thủa trước hồn tôi phơi phới quá,
Lòng thơ nguyên vẹn một làn hương
Nhưng nhà nghệ sỹ từ đâu lại
Êm ái trao tôi một vết thương.

Tai ác ngờ đâu gió lạ qua
Làm kinh giấc mộng những ngày hoa
Thổi tan âm điệu du dương trước
Và tiễn người đi bến cát xa

Ở lại vườn Thanh có một mình
Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh
Yêu trăng lặng lẽ rơi trên áo
Yêu bóng chim qua, nắng lướt mành.

Và một ngày kia tôi phải yêu
Cả chồng tôi nữa lúc đi theo
Những cô áo đỏ sang nhà khác
Gió hỡi làm sao lạnh rất nhiều.

Từ đấy không mong, không dám hẹn
Một lần gặp nữa dưới trăng nghiêm
Nhưng tôi vẫn chắc nơi trời lạ
Người ấy ghi lòng vẫn nhớ em.

Đang lúc lòng tôi muốn tạm yên
Bỗng ai mang lại cánh hoa tim
Cho tôi ép nốt dòng dư lệ
Nhỏ xuống thành thơ khóc chút duyên.

Đẹp gì một mảnh lòng tan vỡ
Đã bọc hoa tàn dẫu xác xơ
Tóc úa giết dần đời thiếu phụ
Thì ai trông ngóng chả nên chờ.

Viết đoạn thơ đầu lo ngại quá
Vì tôi còn nhớ hẹn nhau xưa
Cố quên đi nhé, câm và nín
Đừng thở than bằng những giọt thơ.

Tôi run sợ viết, lặng im nghe
Tiếng lá thu khô xiết mặt hè
Như tiếng chân người len lén đến
Song đời nào dám tưởng ai về.

Tuy thế tôi tin vẫn có người
Thiết tha theo đuổi nữa than ôi!
Biết đâu tôi một tâm hồn héo
Bên cạnh chồng nghiêm luống tuổi rồi.


TTKH






30 thg 8, 2011

ÁO LỤA HÀ ĐÔNG



Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng........


Photobucket



24 thg 8, 2011

LU LU DỄ CƯNG!

Lu Lu dễ cưng, được một tháng rưởi tuổi đã diễn trò với chiếc lá một cách tài tình!



23 thg 8, 2011

SẮC MÀU CUỘC SỐNG

Mỗi màu hoa đã tô điểm thêm sắc màu cuộc sống. Những trắng tinh khiết,
 hồng đài các kiêu sa, đỏ, cam vô cùng rực rỡ, vàng lộng lẫy ngất ngây và
tim tím mộng mơ.........

Nhờ có sắc màu các loài hoa mà cuộc sống trở nên tươi đẹp biết bao!
Tôi yêu lắm những bông hoa thật phong phú sắc màu.




19 thg 8, 2011

TÁC GIẢ"KHÔNG BAO GIỜ QUÊN ANH" QUA ĐỜI Ở SÀI GÒN ( SƯU TẦM)


Tác giả ‘Không bao giờ quên anh’ qua đời ở Sài Gòn
Thursday, August 18, 2011 3:47:59 PM
Bookmark and Share



SÀI GÒN (TH) - Nhạc sĩ Hoàng Trang, tác giả ca khúc nổi tiếng “Không bao giờ quên anh” vừa từ trần tại nhà riêng ở Sài Gòn trưa ngày 18 tháng 8, thọ 73 tuổi.

Nhạc sĩ Hoàng Trang (Hình: báo Tuổi Trẻ)

Theo báo Tuổi Trẻ, nhạc sĩ Hoàng Trang tên thật là Trần Văn Phát, quê quán Bến Tre, tác giả của nhiều ca khúc lãng mạn dưới thể điệu rumba và bolero đi vào lòng người trong hai thập niên 1960-1970.

Cho đến nay, các bài hát của ông vẫn còn được nhiều ca sĩ trình diễn và được thính giả hâm mộ như “Không bao giờ quên anh” (1964), “Ước nguyện đầu xuân” (1967), “Nửa đêm thương nhớ,” “Mùa sầu riêng,” “Kể chuyện trong đêm,” “Khổ qua,” “Nếu đời không có anh,” “Ngỏ hồn qua đêm,” “Ăn năn,” “Tâm sự với anh,” “Giấc ngủ tình yêu,” “Ði trong mưa bụi,” “Tận cùng nỗi nhớ,” “Huế như dấu lặng”...

Một trong những ca khúc được coi là thành công nhất của ông là bản “Không bao giờ quên anh” được hãng đĩa Việt Nam mua để xuất bản độc quyền ngay khi vừa ra đời.

Ông xuất hiện trong làng âm nhạc miền Nam Việt Nam cùng thời với các nhạc sĩ nổi tiếng khác như Mặc Thế Nhân, Thanh Sơn, Trần Thiện Thanh, Trúc Phương, Anh Việt Thu... Ông được nhiều người khâm phục vì sự kiên nhẫn tự học nghề sáng tác và cho ra đời hàng loạt ca khúc được công chúng yêu thích, chứng tỏ một tài năng âm nhạc đáng trân trọng. Cho đến khi mất, ông đã sáng tác khoảng 100 ca khúc đáng để đời.

Cũng theo báo Tuổi Trẻ, ông lọt vào mắt xanh của cô con gái chủ hãng dĩa Sóng Nhạc và Asia.

Hai ông bà có 4 người con gồm 2 trai, 2 gái.

Theo báo Người Lao Ðộng, ca sĩ Phương Dung được mệnh danh là “Con nhạn trắng Gò Công,” người đầu tiên thể hiện bài hát “Không bao giờ quên anh” cho biết: “Tôi yêu bài hát này vì nhạc sĩ viết lên nỗi lòng mình về tình yêu đầu đời hết sức trong sáng. Nét nhạc của Hoàng Trang không bi lụy, não nùng mà như thúc giục sự nâng niu, trân trọng cái đẹp của những người yêu nhau.”

Tin của gia đình cho hay, linh cữu của ông hiện được quàn tại tư gia ở đường Phạm Ngũ Lão, quận 1, Sài Gòn và được an táng tại nghĩa trang Bình Dương. (P.L.)

HAI "SỰ KIỆN" TRONG MỘT NGÀY _ TẬP 1 : GIÂY PHÚT ĐỢI CHỜ !

Chuyện kể của ngày 18.06.2011

Trước ngày nhận bằng tốt nghiệp,sinh viên được đem bộ áo về nhà để chụp hình kỷ niệm với gia đình. Cháu Ngọc Bích của mình sau mấy năm trời chăm chỉ cố gắng nay rất hân hoan khi xúng xính trong trang phục truyền thống của cô Cử nhân Cao đẳng.


Photobucket

Đầu tiên là chụp chung với bà nội kính yêu! Cháu của nội vừa ngoan vừa giỏi lắm!

Photobucket

Rồi với năm yêu quý! Năm luôn quan tâm và lo lắng cho mấy cháu hết lòng!

Photobucket

Với bác bảy thương mến! Ngày xưa Bích là một trong những đứa cháu được bác bảy cưng nhiều nhất, cho tới bây giờ bác bảy cũng nhớ rất rõ Bích lúc nhỏ như thế nào.

Photobucket

Còn sáu thì..........không thể thiếu, phải hôn Bích đáng yêu của sáu?

  Photobucket

Kỷ niệm với nhóc Tài là cháu nội của năm, nhóc nầy là vua làm trò! Được cô ba Bích rất thương và dạy kèm nên học rất tiến bộ.

Photobucket

Ô! Sao đúng lúc quá vậy? Bạn trai của Ngọc Bích ở Sài Gòn mới tới. Chụp cho hai đứa một kiểu thật dễ thương nè.

Photobucket

Ba cô cháu, Hoàn Kim là chị của ngọc Bích và nhóc Tài

Photobucket

Mẹ với hai cô con gái xinh xắn đáng yêu!

Photobucket

Với ba mẹ và chị trong ngày vui nhất đời!

Photobucket

Một ngày thật vui của gia đình, mong sao được mãi như thế nầy!

Photobucket

Niềm vui của ba mẹ là con cái ngoan ngoãn và học hành tới nơi tới chốn, Hoàn Kim và Ngọc Bích làm được điều đó rồi! Hai con thật đáng khen!

Photobucket

Mẹ luôn là người chăm chút cho các con trong những tháng ngày cặm cụi sách đèn. Nên mẹ rất vui mừng, trong nụ cười có pha lẫn những giọt nước mắt.

Photobucket

Hai chị em rất thương yêu và luôn giúp đỡ lẫn nhau. Đi chơi hay đi mua sắm cũng đi cùng

Photobucket

Và cũng là một cây văn nghệ!

Chụp hình kỷ niệm với gia đình thì vui hết sức nhưng đến ngày đi nhận bằng tốt nghiệp thì lại không được vui nhiều vì ba mẹ phải đi thi nấu ăn ở tỉnh, còn chi Kim thì bận đi thi.

Photobucket

Ngày hôm nay Bích luôn giữ nụ cười tươi tắn trên môi mới dễ thương làm sao!

Photobucket

Thương cháu trong ngày vui trọng đại lại thiếu vắng những người thân yêu trong gia đình, chỉ có một mình thấy thương quá Bích ơi!

Photobucket

Lễ chào cờ

Photobucket

Vài tiết mục xen kẻ giúp vui do các em sinh viên thể hiện cũng rất hay!

Photobucket

Lần lượt từng em lên nhận bằng tốt nghiệp trong ánh mắt rạng ngời!

Photobucket

Và sau hết là các em thực hiện nghi thức cùng tung nón lên không để kết thúc buổi lễ.

Photobucket

Sung sướng quá phải hôn Ngọc Bích? Dầm mưa dãi nắng đi học xa  mấy năm trời
chỉ để mong đợi ngày nầy thôi.

Photobucket

Có sáu bên cạnh thì bảo đảm Bích cũng rất vui vì sẽ có nhiều hình ảnh đẹp để kỷ niệm nè

Photobucket

Vui với bạn bè

Photobucket

Kỷ niệm một thời sinh viên

Photobucket

Ngọc Bích cứ ngắm  mãi tấm bằng tốt nghiệp

Photobucket

Cảm thấy sung sướng ngập lóng!

Photobucket

Muốn khoe với tất cả mọi người thân yêu!

Photobucket

Bây giờ thì khoe với sáu trước, hai cô cháu đang tận hưởng niềm vui bên nhau

Photobucket

Ngoài kia sắc phượng đang thắm màu như cũng rộn lên niềm vui với
 cô tân Cử nhân Cao đẳng

(Còn tiếp)

18 thg 8, 2011

LÀM BẠN CÙNG HOA LÁ CỎ CÂY

Sức sống của loài chanh dây thật mãnh liệt và
cũng rất là ngộ nghĩnh!





17 thg 8, 2011

HOANG VẮNG THẢO CẦM VIÊN!


Chiều nay trên đường từ Sài Gòn về nhà với tâm trạng không vui, sẵn đi ngang Thảo cầm viên mình ghé vô để thơ thẩn một mình!
Trở lại Thảo cầm viên sau ba mươi mấy năm thấy cảnh vật thay đổi quá nhiều! Chỉ những hàng cây cổ thụ là vẫn còn đứng đó.

Photobucket

Những thân cây cổ thụ đứng sừng sững bao nhiêu năm qua như cũng buồn cho
cảnh vật xơ xác hôm nay!

Photobucket


Cảnh vật thật tiêu điều, vắng vẻ!
Ngày xưa người ta hay chọc quê câu :"Vô Thảo cầm viên coi khỉ hả?" Nhưng hỡi ơi, bây giờ cũng không có nhiều khỉ để mà coi!

Photobucket

Hoa cỏ thì thưa thớt thật là buồn!

Photobucket

Chỉ có những bông hoa nở ngày là xinh tươi khoe sắc!

Photobucket

Một  màu tím tím dễ thương!

Photobucket

Những chiếc xe vắng khách nên nằm đó buồn hiu!

Photobucket

Có lẽ Thảo cầm viên bây giờ chỉ đông khách vào ngày chủ nhật, chứ không như xưa lúc nào cũng nhộn nhịp người đi.
Mà đông làm sao được khi Thảo cầm viên không đáp ứng được nhu cầu thưởng ngoạn của du khách, thảo không có mà cầm cũng không!Nó không còn đúng nghĩa nữa.

Photobucket

Những thảm cỏ cũng được chăm sóc và cắt tỉa đàng hoàng..........

Photobucket

Nhưng nếu chỉ có những khoảng cây xanh và những vạt cỏ xanh mượt nầy thôi thì làm sao
đủ sức hấp dẫn du khách!


Photobucket

Có một gốc cây thật lạ mắt!
Thảo cầm viên ngày nay chỉ có giá trị nhờ gìn giữ được nhiều cây cổ thụ lâu đời.

Photobucket

Và sau cùng là gặp các chú voi tội nghiệp! Có vẻ chúng không được chăm sóc cẩn thận!
Chúng biết làm trò để được thưởng những khúc mía hay bánh trái của du khách.

Photobucket

Mặc dù để bảng cấm "Không cho thú ăn" nhưng du khách chỉ còn thấy vui khi cho chúng ăn nên họ coi như không biết vậy.

Photobucket

Các chú voi đang múa múa cái vòi để làm trò đây!

Photobucket

Và lập tức được thưởng liền một khúc mía, chắc là món ăn khoái khẩu nên chúng rất thích làm trò, thật là tội nghiệp làm sao! Ước gì chúng được sống đời hoang dã để được thong dong trong các cánh rừng.

 Thật là buồn chán khi đi dạo Thảo cầm viên và cũng thật đáng tiếc cho một  khu vườn xinh đẹp, rộng lớn trong lòng thành phố ngày nào nay đã trở nên hoang vắng điêu tàn!